Nỗi phong ba con vùng vẫy với nghê kình,
Hám mồi béo cha nộp mình cho ngư phủ.
Chốn rừng xanh tung hoành con mãnh hổ,
Bả vinh hoa cha làm con ngây ngất cả tâm hồn.
Nhưng không chuyển được lòng son, dạ sắt.
Mây Hồng Lĩnh còn mịt mù xanh ngắt,
Sông Nhị Hà con chứa chất mối căm hờn.
Đời của con là của cả giang sơn,
Dẫu gió kép mưa đơn đâu sá cảnh.
Ôi lúc cha già vui vầy nơi nhị vị,
Là lúc con đương rầu rĩ khóc non sông.
Đêm canh trường cha nằm mùng gấm đệm bông,
Nơi rừng thẳm con nằm chông nếm mật.
Khi cha say sưa hít thở mùi hương trầm thơm ngát,
Là lúc con nghẹt thở cổ khô khan,
Tai con vẳng nghe tiếng hồn khóc oan nơi thảm cảnh.
Khi ngực cha đầy những mề đay kim khánh,
Thì bên con lấp lánh bóng gươm kiều.
Khi cha say sưa với thiếu nữ yêu kiều,
Là lúc con tận tuỵ với tình yêu Tổ quốc.
Nghĩa là cha mang tài năng trí óc,
Ra mưu vinh thân làm mục đích cuối cùng.
Thì con nguyện đem xương trắng máu hồng,
Đền nợ nước non sông nơi chí nguyện.
Con với cha là hai trận tuyến,
Cha tiến một đường, con tiến một đường.
Thôi từ nay hai chữ Cương Thường,
Con, xin hạ xuống để thờ sang đất nước.
Cuộc đoàn viên xin cha đừng mong ước,
Cuộc hội đàm xin hẹn cha bằng đại bác với thần công.
Bức thư này là bức cuối cùng.
Tái bút tình thư để chờ ngày kết án kẻ gian phi.
Thanh kiếm này con tuốt sẵn để chờ khi".